"Nếu không có Cây Bốn Lá thần kỳ cho ta thì cũng sẽ không có cây nào cho hắn cả. Nhưng khu vườn không còn như trước đây nữa: nó đã được lát đầy gạch. Nó sẽ mang lại may mắn cho người nào sở hữu nó trong các trận chiến, trong kinh doanh, trong tình yêu, trong sự nghiệp.
Đừng dài dòng nhiều chuyện làm ta mệt. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Và "điều gì đó" chính là tạo ra những điều kiện cần thiết để đảm bảo rằng những cơ hội - điều mà ai cũng có - không chết dần chết mòn như những hạt giống rơi trên mảnh đất khô cằn.
Các người phải băng qua mười hai ngọn đồi mới đến đó được. Những tán lá dày đặc tầng tầng lớp lớp phủ lên nhau khiến ánh nắng mặt trời không thể nào xuyên qua được, vì thế quanh năm khu rừng trông thật u tối ngay cả lúc ban ngày. Tôi thường mơ thấy cậu, cũng giống như Sid mơ về Cây Bốn Lá thần ky của anh ấy.
Ngươi đã tìm thấy Cây Bốn Lá thần kỳ chưa? - Bà nhìn Nott mỉm cười giễu cợt. - Gia đình cậy đã may mắn khi bất ngờ được thừa hưởng một gia tài lớn. Chàng biết ngay đó là chính là Sequoia.
Vì thế mụ nghĩ ra một kế mới. - Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi cái điều vớ vẩn này. Sau đó Nott chợt nhớ đến Sid và anh cảm thấy vui hơn một chút.
Sid đứng bất động chứng kiến cảnh tượng vô thường, ngắm nhìn sự may mắn cho chính chàng tạo ra. Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn. Nott hầu như chẳng thèm để ý gì tới cảnh tượng kỳ diệu mà anh vừa chứng kiến.
Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. - Ngươi là ai? Ngươi muốn gì? Cẩn thận đấy, lưỡi kiếm của ta không biết phân biệt bạn thù đâu. Bàn tay ông đang chuẩn bị sập cái cửa đá ngăn cách ông với thế giới bên ngoài, thế nhưng ông vẫn trả lời Sid:
Tôi nghĩ là cậu cũng biết tôi không có đủ tiền để đi học. Sequoia là cây mọc đầu tiên ở khu rừng này, vì thế nên bà đứng sừng sững ngay giữa rừng. cho tới khi cơn mưa hạt giống khác đổ xuống vào năm sau.
Suốt ngày dài, chàng đi hỏi thăm rất nhiều sinh vật kỳ lạ trong khu rừng xem ông ta sống ở đâu. Sự may mắn luôn cần được sẻ chia. Ánh mắt cương nghị của chàng như bừng sáng lên hơn bao giờ hết:
Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây. Ngươi sẽ không bao giờ tìm được một cây bốn lá trong khu rừng này. - Khoan đã, thưa Người.