Pikka On

Nhìn người tình bị thôi miên rồi phang với người khác

  • #1
  • #2
  • #3
  • Voi cha nằm lã một góc, mắt ngước trên trời vừa rên rĩ: “Sài Gòn có những cái lạ rất quen và những cái quen rất lạ. Biết đâu, sức sáng tạo của bạn còn hơn cả các nghệ sĩ thì

    Bầu trời hôm nay thật trong xanh, xanh như màu nước biển, xanh như đôi mắt cô. Tuy nhiên đối với sinh viên mới ra trường hoặc một người chưa có bề dày kinh nghiệm trong ngành nghề của mình thì đây lại là một trở ngại lớn trong việc tiếp thu cũng như học hỏi những kinh nghiệm từ những đồng nghiệp của mình so với những người làm việc theo nhóm hoặc làm việc tại công ty theo kiểu truyền thống. Còn mẹ Chip thì là một người phụ nữ đảm đan và hiền lành, mỗi lần hai người có “chiến tranh”, Chip cảm thấy thương mẹ rất nhiều, bà luôn là người phải chịu đựng nhiều nhất.

    Dù bạn có là ai, thấp bé hay to cao, bình thường hay xuất chúng, chỉ cần bạn luôn là chính mình thì đó là điều giá trị nhất. Chuyện này không phải mới xảy ra lần đầu, mỗi lần như thế Chip rất buồn. Tôi rút ra được điều này từ những câu truyện cổ tích mẹ thường hay kể hàng đêm khi ru chúng tôi ngủ.

    Anh hơn cô một cấp học, mỗi buổi sáng anh đều đặn qua nhà chở cô đến trường cô rồi vòng lại trường của mình, mặc dù không thuận đường cho lắm nhưng anh vẫn thấy rất vui vì có cảm giác luôn được bảo bọc cho cô, có lẽ đứa con trai nào cũng đều thích như thế – có thể nói như vậy, cho đến một ngày cô giành được một suất học bổng toàn phần của đại học CamBridge, Anh Quốc. - Uhm, không có gì, mang đến niềm vui và hạnh phúc cho người khác cũng là một cách tìm đến niềm vui cho chính mình đấy Ghét à! Thôi ta thăng nha! Đôi khi trong cuộc sống, người cam đảm nhất không phải là người dám chết với sự tuyệt vọng mà là người dám sống với niềm hy vọng.

    Vì đôi khi cái ta THÍCH nhưng làm người khác hok MUỐN nên ta phải MUỐN điều ta hok THÍCH. đi, hãy chăm đi dạo ở công viên, bờ hồ. Nhưng cũng có những chiếc xe không được may mắn như thế.

    Ngẫm nghĩ một lúc mẹ Bông nói - Con thấy hai con thằn lằn trên tường nhà mình không?! Nếu chúng giành ăn và cắn nhau đứt đuôi, cái đó gọi là đánh nhau. Chúng ta cần sáng tạo vì chúng ta luôn có nhu cầu làm cho mọi việc trở Với những bài viết có khuynh hướng “ngộ” như Kỹ năng sáng tạo dành cho người không sáng tạo, Năm lý do nên rớt đại học hay Phỏng vấn để được rớt… Nhìn ngược nhưng hãy đi xuôi không phải là một biểu trưng cho sự bốc đồng nổi loạn, mà đó là hình ảnh đại diện cho tâm tư của các bạn trẻ - những con người luôn khát khao sống hết mình cho những suy nghĩ, chính kiến riêng, luôn mong muốn được thể hiện chính mình, phá bỏ những giới hạn và nguyên tắc cũ kỹ không còn phù hợp với thời đại mới.

    - Thế à, được rồi, nếu cháu muốn thì ta sẽ đưa cháu đi – Ông Gió trả lời. Thì ra đây là Nghĩa Địa Voi, nơi mà những chú voi già cả khi biết mình đã “gần đất, xa trời” đến để trút hơn thở cuối cùng như một tập quán cố hữu của loài voi. Năm mới rồi, con không muốn mẹ phải đau mắt nữa!

    Nhưng vào thời điểm này thì không còn tiệm nào mở cửa nữa. Một cơ hội ngẫu nhiên, anh học cách đánh giày từ một viên sĩ quan Mỹ, không lâu sau anh đã mê cái nghề này. Tuy nhiên một hành động kỳ lạ nữa của bà làm cắt ngang suy nghĩ tôi.

    Lẽ ra cậu không nên tồn tại trên đời này. Có lẽ vì thế mà từ nhỏ tôi đã tỏ ra lấn lướt, nếu không muốn nói là. - Đôi mắt phản đối: Giời ạ, tớ chưa thấy học sinh nào không học bài mà tim không đập loạn xạ khi bị khảo bài cả.

    Quán hôm nay trở nên đông lạ thường, mà cũng phải, mùa Valentine mà. Sự thông minh có phần hơi đặc biệt của Chíp đã khiến những suy nghĩ của cô vượt xa với lứa tuổi 14, cái lứa tuổi mà người ta vẫn thường gọi là “ăn chưa no, nghĩ chưa tới”. Nhưng dần dần do áp lực học tập, họ ít liên lạc với nhau hơn, thư từ cũng thưa dần.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap