000 Mỹ kim không, mà được nghe lời nói ấy, thiệt nó nhẹ người làm sao!Sung sướng mà thôi ư? Tôi còn thấy muốn nhảy múa điên cuồng lên nữa chứ? Tôi có thể thiệt thà nói rằng không bao giờ tôi phí thời giờ để tiếc và than thở rằng sao mình không phải là một Thomas Hardy thứ nhì.Nay cháu được bốn tuổi, hồng hòa, khỏe mạnh".Cabol (trước làm ở trường thuốc Harvard) mà thôi đâu.Tôi thấy đời tôi thay đổi hẳn, chẳng những lúc ấy mà cho tới mấy năm sau nữa".Sau cùng, ông lập một hội ở khắp nước gọi là "Hội những người bị giam tại nhà".Tôi nắm chặt và quay mạnh quả nắm rồi bước vào, tiến thẳng lại người đó mà ưởn ngực, quả quyết, trang trọng, tươi cười chào: "Kính ông Smith, tôi là John R.(Một trong bốn hội viên thường phí hàng giờ để lo lắng quay cuồng về một tình thế nào đó, không bao giờ chịu nghĩ về tất cả những giải pháp có thể đưa ra được và cũng không bao giờ chịu ghi lại: Đây, theo ý tôi, giải pháp nầy hơn hết).Bà vui vẻ vẫy lại và bảo: "Con đợi đó nhé.Nhưng thú thật cùng bạn, hai việc cốt yếu kia, tôi không làm việc nào.
