Họ làm sao biết được con cọp thu hình là để vo mồi cho chắc ăn. Tại bảntính nam nhi, tự nhiên ưa bạch lộ bản năng thích uy quyền của mình. phát triển chớp nhoáng từ 13 đến 18 tuổi.
Đàn tình của họ không ngân tế nhị bên ngoài nhiều, điều mà bạn gái rất sở trường. Tôi thấy nền tiểu học nên nhất định luyện óc nhớ, nền trung học luyện trí hiểu mà đừng nên bắt học sinh học thuộc lòng và ở đại học hiểu là tối hệ rồi nhưng hiểu mà không nhớ thì cũng dốt. Họ đem tình yếu ấy hiến cho Thượng đế và nhân loại: thế là họ đi tu, tu vì tận hiến, vì muốn hy sinh, giúp ích chớ không vì trốn đời ích kỷ.
Họ cướp lời để nói cơ hồ như không muốn được nghe mà chỉ thèm được nói. Đọc tâm lý bạn gái bạn thấy tôi nói tâm hồn người thiếu nữ lúc xuân thời rất bí mật nhất là lúc chuyển mình sang cuộc sống người lớn, họ chưa có ý gì nhất định. Bạn trai tự trọng lắm.
Người ta thương hại tuổi xuân, mong cho tinh thần họ mau già giặn. Mấy tiếng ấy, thưa bạn, có thể đặt vào đại đa số đầu lưỡi đ àn ông trước thái độ mai sầu liễu ủ ăn năn khóc lóc của đàn bà. Làm náo động lên trong tâm hồn họ một khối tình phức tạp hỗn độn mà yếu tố chánh là mến yêu, hối tiếc, uất ức, bất mãn.
Bạn còn nhớ hình ảnh người em trai mình bưng giạ lúa thế cho chị dâu khi chị mới nhóm lên đã kêu nặng quá. Có một thời gian nào đó nó được nuôi dưỡng trong tình cảm lãng mạn. Điều chỉnh ngay tình tâm giao ích kỷ.
Họ không khinh người, nhưng thương hại kẻ không cấp bằng, tiếc sao lại có kẻ thất nghiệp, bực dọc người lớn không trị được hạ cấp, bất mãn sao người già hủ lậu, tủi nhục khi xã tắc đảo điên, phẫn uất khi cương thường đỗ nát. Nhưng chương trình kỳ cục có đâu trong cốt tủy họ cứ việc thỉnh thoảng thi hành. Nhà giáo dục, nếu ý thức nhiệm vụ của mình, nên chụp lấy lòng say sưa tốt đẹp nầy về tương lai của bạn trai để gieo cho họ tinh thần trách nhiệm.
Désirée ở lại sầu nức nở. Nó là một trong những bảo vật mà tạo hóa tặng cho người đời. Thật là đẹp mấy tiếng Thanh niên Cộng hòa.
Mẹ không biết sẽ có con mà chính con cũng không biết sẽ ra đời. Mẹ giận cha bỏ cơm trưa gói đồ ra đi không biết chừng nào trở lại. Mặt họ hình như bị đổi dạng, hơi sần và các mụn cám, mụn cồi, mụn bọc nữa, thi đua mọc lên.
Nã Phá Luân yêu Joséphine de Beauharnais, một góa phụ cũng có nhan sắc đổ nước nghiêng thành. Ngày nay ai còn chút lương tâm tế nhị tất nhận xã hội bị làn sóng duy vật vô thần và duy vật trụy lạc đã làm cho quá đồi bại. Họ nghe trong người họ có sức sống đang lên.
Thế là tuổi xanh, mầm tương lai của nhân loại, của quốc gia đang đi xuống mà không mấy ai có phương thế kiến hiệu để chận lại. Họ vui sướng, được một bạn gái chép cho một bản nhạc. Ngoài luật lệ hôn nhân , nó là việc cấm, sinh trong tội.