Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao. Một sự khác biệt không nhỏ tí nào. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. - Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. khó cộng tác với các nhân viên của mình.
- Cậu có rảnh không? Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.
Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ? Thông qua các đồng nghiệp, James bắt đầu nhận ra một sự khác biệt giữa hai người - một điều trước giờ chưa hề xảy ra đối với hai anh em họ.
Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. Sự việc vỡ lở, sắp tới hẳn tớ phải tốn nhiều công sức để khắc phục hậu quả này.
Tớ rất ghét những thứ đó. James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn. Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn.
Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.
Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh. - Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. James cảm thấy rất vui. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao.
Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. Cứ như thế nhé! Thật ra, tôi rất ấn tượng về những thay đổi ở bộ phận của cậu và tôi muốn giao cho cậu một dự án mới. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: