Ba tôi gần thành người lý tưởng mà Aristote đã tả một người đáng được sung sướng nhất. Ông lão người Đức đã dại mà tranh luận với các bạn về chính trị. Tôi hiểu tại sao có những người đâm đầu từ trên lầu xuống đất.
Cũng như phần đông nông dân thời đó, song thân tôi làm lụng vất vả lắm. Ông tin chắc thế nào cũng chết trong phòng và xác sẽ vùi sâu dưới tuyết. Đoạn ông bảo chúng tôi lại gần và nói: "Ngó cho kỹ, vì tôi nhớ cái bài học này suốt đời.
Bây giờ, mỗi lần lo nghĩ về một điều gì không sao thay đổi được, tôi nhún vai nói: "Quên nó đi". 000 lính ở trận Gettyberg cũng cứ 1. Và qủa thiệt chúng thấy liền.
Nó dạytôi rán đừng có làm đổ sửa, nếu có thể được; nhưng khi nó đã đổ loe loét xuống cống thì quên phứt nó đi cho rồi chuyện". Nhưng rồi chị xem, cũng chẳng ghê gớm như chị tưởng đâu. Bệnh tiếp tục giảm, và đáng lẽ xuống hố từ lâu rồi chứ, tôi lại sung sướng, mạnh lên, mà áp lực của mạch máu cũng hạ xuống.
Giai đoạn thứ ba: Từ lúc ấy, tôi bình tĩnh dùng hết thời giờ và nghị lực để kiếm cách giảm bớt cái hại của những kết quả mà tôi đã cam lòng chịu nhận. Nhưng một điều lạ lùng xảy ra: nghe lời đáp của những chàng trai trẻ, tôi hiểu nhiều và vì chú ý tới câu chuyện, có khi tôi quên hẳn bộ cánh của tôi đi. Ông Kingman được lựa vào số huấn luyện vuên ấy.
Không ai có đủ khí lực và nghị lực để vừa chống cự với một tình thế không tránh được, vừa tạo một đời sống mới đâu. Và hết thảy nước mắt của bạn cũng không rửa được một chữ" [21]. Sáng hôm sau thức dậy, đầy tự tin vì đã phú cho Thượng Đế dắt dẫn.
Tuy vậy, phải xét kỹ lời khuyên của cha mẹ. Bạn đã nghe những người thuyết giáo nhắc hoài câu ấy. Kaltenborn, bình phẩm viên của đĐài phát thanh Nữu Ước.
Và bắt tôi mặc quần áo dài, rộng. Năm 1931, trong một vụ cãi, ông kiếm một triệu Mỹ kim trả hết một lần - có lẽ cổ kim chưa có một vị luật sư nào thù lao nhiều đến thế. ! "Trời! Lúc đó tôi mới sợ làm sao! Tôi run lên.
Thì cố nhiên rồi, phải không bạn? Vâng, Aristote từ xưa đã dạy ta vậy và cũng đã dùng cách ấy. Ta nên lấy thế làm mừng. cô mới chịu ngồi ăn.
Ông ta lượm hằng triệu bạc mà chết, chết hồi có 61 tuổi. Và biết đâu, vì bà thấy trong người thư thái trở lại, những nét nhăn ấy chẳng biến lúc nào không hay? Do đó tôi được bình tĩnh để quyết định.