Và rồi họ thả xe tôi ra. Và những miếng mồi lạ mà ta chưa từng biết. Ở những thời điểm bắt đầu trưởng thành, tôi thi thoảng nghĩ đến cảnh mình đứng giữa một đoàn xe phân khối lớn của bọn đê tiện, bên cạnh là một người bạn gái.
Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ. Nhưng cũng như ta, không thỏa mãn lắm. Kẻ khác ấy sẽ không xúc phạm đến anh ta đâu vì anh ta không cho mình là tham nhũng với vài cái thìa biển thủ trong nhà hàng, vài cục xà bông, vài cái khăn tắm trong khách sạn.
Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường. Cái sịt mũi không còn là cái sịt mũi do bị cảm. - Mi chỉ lí do lí trấu, mi viết tỉnh như sáo thế này sao bảo bệnh, không phù hợp thì cũng phải cố lấy cái bằng mà thăng tiến chứ.
Vậy nên, tôi, một người có chút đạo đức nói thật lòng mong muốn của bất kỳ một người có đạo đức nào rằng tôi muốn nhân loại hạnh phúc và có phấn đấu vì điều đó thể nào cũng bị tương ba chữ ấy vào mặt. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí. Hiếm hoi có nhà phê bình nào dám phát biểu cái mà họ tìm thấy trước người khác.
Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn. Đó là hạn chế của bạn. Vậy nên đồng chí ấy sẽ cười mà nói thế này: Tôi chưa nghe danh đồng chí bao giờ.
Môn Văn và môn Anh làm vèo như nước chảy. Bác hỏi: Sao con không đi học. Bây giờ thì chúng tôi sống trong một thế giới khác.
Chỉ có bộ óc là tỉnh táo. Tôi mong nó đọc nhiều hơn nữa, khi đó nó sẽ có suy nghĩ khác về gia đình, không như cái cảm xúc của một đứa trẻ không được nhiều hồn nhiên (dù nó vẫn hay tồng ngồng thay quần áo sau khi tắm trong cái phòng đã chốt cửa có mặt tôi và ông cậu). Căn bản cũng tại người đời hay đính bên cạnh nó chữ vì.
Bác gái tôi thường có vệ tinh quanh tôi. Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi. Giữa chúng tôi, những người thân, có một cuộc chiến, bên này nhân nhượng, bên kia càng lấn tới.
Nếu họ cho rằng cái cách mà bạn sống và tư duy là sai thì bạn sẽ còn sai nhiều lắm. Những điều đó gây nên sự hỗn loạn trong tâm hồn trẻ. Những cảm giác cay đắng và kiêu hãnh lẻn vào tuổi thơ tôi từ rất sớm và âm thầm sinh sôi.
Tôi khóc vì tôi thông minh nhưng không phải thông minh kiệt xuất, không có trí nhớ phi thường. Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ. Cái giá cắm bút dựa lưng vào tường, cái bàn kê sát tường, đối diện với bạn.