Pikka On

Sung sướng với em thư ký trong khách sạn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng thường thì ngoài đôi lần sực nhớ bạn không phải là một súc gỗ đó ra, họ quên khuấy con người cần những lạc thú. Yêu say đắm là chơi. Bạn từng lấy viết làm phương tiện, làm một thứ bầu bạn qua ngày.

    Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn. Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Để tránh những hận thù.

    Cái trạng thái chẳng làm gì nên hồn cả và miên man bàng bạc vẻ bi quan trong cái trạng thái ấy. Đến chỗ học không phải để học. Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú.

    Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức. Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu. Chứ không thở dài như những người thân…

    Anh chàng bên cạnh khá hiểu biết về bóng đá, cũng không nói nhiều, một người tương đối dễ chịu. Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi. Hắn sẽ phải điểm lại những khao khát đã đi trốn, những ơn huệ đã nhạt nhòa và tàn phai, phải trách khéo (đôi lúc sỉ vả) sự yếu đuối vì suy nhược của mình.

    Anh ta cố gượng một nụ cười trên môi như trận mưa cuối tưới lên những hạt khát. Ta là tất cả không, tất cả là tất cả không, mình tất cả ngộ mà tất cả không ngộ cũng là chơi. Chơi là giữ kín mọi điều mình biết.

    Ông anh cũng xịt xịt xịt lên đầu. Bạn lại nhắm mắt làm tí ngủ nữa. Và đây là lần thứ hai tôi khóc.

    Cái này tôi tin chắc đến 99% là không phải tôi. Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào. Tôi nép sát vào vỉa hè và chẳng làm cản trở, vướng víu ai.

    Nhưng nếu mình làm thế, mình cũng chẳng còn là mình. Làm thế nào bây giờ? Ngủ hay không ngủ? Thôi, đùa đấy. Hoá ra bác bảo tôi nghiêm túc rồi, không phải theo dõi nữa.

    Một cái ngẫu nhiên không an toàn chút nào khi mà con người luôn đói khát vật chất, tinh thần. Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới. Nhưng họ không cũ lắm.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap