Đội kèn đứng đón trỗi nhạc những bài IBM song. Và bạn đang nghĩ rằng thất bại là kẻ thù tối cao của thành công. Đích thân ngài chủ tịch sẽ trao giải thưởng sau đó là dùng tiệc tối thân mật với những tài năng này.
Còn với Watson, ông giải thích đơn giản thế này: Vượt lên trên mọi thứ khác, những con người thật sự vĩ đại đều lịch lãm, biết quan tâm và tử tế- điều này không chỉ đúng với vài người và chỉ trong vài trường hợp mà đúng với bất kỳ ai và trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Watson đã cho tiến hành những nghiên cứu quan trọng về ngôn ngữ toán tin vào giữa những năm 1950. Không thể vay mượn hay chờ đợi gì bên ngoài, cho nên cách khôn ngoan, như Watson đã làm, là hãy tận dụng mọi sức mạnh mà nó vốn có, để hành động tập trung.
Watson đã trực giác mà tiến hành những con đường mới cho thế hệ sau. Thậm chí ngày nay, khi công ty của bạn sắm một phòng karaoke để mọi người hát giải trí thì Watson đã coi trọng những chuyện như vậy từ xưa. IBM có được khách hàng khá lớn từ đây.
Và bởi vì xuất phát từ thực tế cuộc sống, Watson đã sáng tạo ra và để lại nhiều bài học cho hậu thế trong quản trị và quản lý doanh nghiệp, cũng như đối nhân xử thế. Và vòng tròn này được đặt tiếp giữa một cột chữ nhật màu đen. Tom chinh phục ông già không chỉ bằng những cuộc cãi vã mà bằng khoa học.
Ông đã tự yêu cầu mình suy nghĩ kể từ khi bước chân vào NCR cả hai thập niên trước. Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ. Cho đến tận lúc này, rõ ràng Watson vẫn cho rằng chỉ có những nhà khoa học mới cần những cái máy tính toán rất nhanh này.
Triết lý này của Watson, ngày nay, vẫn còn thấy dấu ấn trong đạo lý kinh doanh của nhiều tập đoàn trẻ. Thật ra, kẻ trong cuộc mới biết rõ mình đang đi về đâu. Sau lưng bàn chủ tọa của ông là một cái đồng hồ to tướng.
Chi tiết trùng hợp rõ nhất là Ollila tạo ra Club 10 để tôn vinh những cá nhân xuất sắc có 10 sáng kiến hay phát minh cho tập đoàn, thì nửa thế kỷ trước Watson đã lập ra Club 100% để tôn vinh những nhà bán hàng xuất sắc. Xem thất bại là người thầy gần như là nguyên tắcnhận thức thành công của Watson. Chẳng bao lâu, Watson thất vọng vì kiếm được quá ít tiền.
Vị kỹ sư này rút cuộc cho ra đời đến 400 bằng sáng chế và được Văn phòng Sáng chế của Mỹ vinh danh là một trong mười nhà sáng chế vĩ đại của nước Mỹ, khi còn sống. Chứng đau dạ dày đang tàn phá và cơ thể của ông cụ 82 tuổi không còn đủ sức kháng cự. Đó là lấy lại đức khiêm tốn của kẻ vô địch thiên hạ IBM.
Tom cải tổ quản trị phòng thí nghiệm bằng cách tuyển thế hệ kỹ sư mới, được Viện Massachusett đào tạo. Mối quan hệ không dẫn đến kết quả hợp tác mĩ mãn nhưng đã đánh dấu cột mốc quan trọng trong lịch sử máy vi tính. Lou Gerstner, người của thập niên 1990, đã khiến cho tất cả thành viên của IBM hốt hoảng khi chuyển đại công ty quan trọng nhất của thế giới về máy tính cứng sang dịch vụ, thương mại điện tử rất mềm.
Nó xuất hiện khắp mọi nơi trong các ấn phẩm của IBM. 000 đôla để đào tạo anh ta, vậy thì tại sao tôi lại để công ty khác dùng mất kinh nghiệm của cậu ấy kia chứ? Một người không quen biết Watson, cô Ruth Chudnow, viết cho ông: Ông đã lấy lại cho tôi niềm tin và khôi phục tượng đài của sự vĩ đại và danh dự cho đất