Bởi vì tập quán quan trường nhà Thanh, thuộc hạ yết kiến thượng quan mà trưởng quan không muốn tiếp nữa thì dùng hai chữ "mời trà" để tỏ ý không tiếp nữa. Thuật này âm hiểm khiến đối phương sa vào độc kế mà không biết . Tư Mã Phiên tuy rất bất mãn nhưng nhất thời bất lực.
Đầu hàng là biểu hiện vô năng vô sỉ. Người lính già đáp người đó là cha của quan tôi có tiếng có quyền nhưng không biết có thể sống bao lâu. Nếu các con thay bà xin thì thế nào Napoleon cũng thay đổi thái độ.
Có một số người hèn hạ được vị đại nhân nào đó vỗ về thì đã cảm thấy vinh quang, có thể diện, tựa hồ giá trị bản thân họ được đề cao. Người nghe được trong lời có lời mà lại giả vờ không nghe ra khiến cho đối phương vô kế khả thi. Nhưng sự ân cần của chàng đối với nàng, chiều chuộng, chăm bằm thì đích thực đã dùng một thủ đoạn bản năng để đạt đến mục đích.
Sức tự khống chế của Nhạc Dương siêu việt, mọi người đều đáng sợ. (Không biết bộ mặt thật của tư Sơn mà chỉ giam mình trong núi đó) Trong khi con hươu còn đang mải suy nghĩ vẩn vơ thì một con sư tử đến.
Hơn nữa gia đình hiện đại đa số là con một, cả nhà càng sủng ái, nếu như đã làm bạn được với trẻ con thì sẽ hòa nhập được với cả nhà. Và còn kể quan hệ thầy trò của cụ Tiền Tôn Khanh với tôi. Hổ có thể là một tổ chức hay một hiệp hội mà mộng tưởng giống thư của anh.
Đúng lúc mọi người uống rượu cao hứng thì hai gia nhân trói một người dẫn đến trước mặt Sở Vương. Người có bản lĩnh không xem hai cái cốc qúy hơn vợ " . Tôn Tẫn không hổ danh là con cháu của Tôn Vũ giỏi đưa ra những kế kỳ diệu.
Người học trò đã đạt được mục đích đền ơn. Chu Nguyên Chương so sánh ông với Tiêu Hà đời Hán, gọi ông là người đứng đầu các công thần", phong cho ông làm thừa tướng đầu tiên của nhà Minh. Có khi người ta không nhận thấy thông tin của anh bởi vì họ không nắm được ý thật trong lời nói của anh.
Chữ “nhị kiều” có nghĩa hai cây cầu song Gia Cát Lượng giải thích thành hai nàng Kiều vì chữ “kiều” là cây cầu đồng âm với chữ "kiề " là con gái đẹp - ND) xuyên tạc thành Tào Tháo có dã tâm bắt hai nàng Kiều là vợ Tôn Sách và vợ Chu Du về hưởng lạc. Vương Thứ ông muốn nhờ vả bạn nhưng Lã Di Hao không trọng thị. Trái lại, hai người ngồi kề vai nhau thông thường ít nói hơn người đối diện nhau vì họ đã hiểu nhau rồi, thậm chí đã trao thân cho nhau rồi.
Trong sách này dạy người nào muốn thăng quan tiến chức thì ít ra phải kết bạn 20 người có khả năng sẽ làm quan. Thời Thanh có một quan huyện được phân đến tỉnh Sơn Đông chờ bổ dụng lần đầu tiên yết kiến phủ quân (quan đầu tỉnh). Một ông quan mới nhậm chức, trong nhà có vợ con đầy tớ hầu hạ, bên ngoài có các thầy lại quân hầu bủa vây.
Tất cả những điều đó đều phải suy nghĩ cặn kẽ về thời cơ và hoàn cảnh, nếu nhử quá gấp hay quá chậm để không có kết quả. Chỗ ngồi xa cách cũng biểu thị tâm lý xa. Một xí nghiệp nọ có một chàng trai thích đánh tú lơ khơ lúc nhàn rỗi, chơi đến quá nửa đêm.