Ông tuyên bố: "Bắt chước người khi không bao giờ đi xa được.Tôi sẽ viết lên giấy công việc sẽ làm trong mỗi giờ.Đã có nhiêuc cuốn sách dạy cách kiếm tiền trong những lúc rảnh; bạn lại tiệm sách hỏi thì thấy.Và khi tổng động viên, hồi chiến tranh vừa rồi, cứ năm thanh niên thì phải loại đi một vì thần kinh có bệnh hoặc suy nhược.Thề rồi trong khi đánh lại bức thư kia, đột nhiên tôi nghĩ rằng có bao nhiêu người khác chờ sẵn, chực nhẩy vào chiếm chỗ tôi đang làm.Ta khó mà không thán phục một người đã "chịu đựng" được những lời chỉ trích ấy một cách bình thản, đầy tin tưởng ở mình, với một kỳ vị khôi hài như vậy.Trong những nămphấn đấu đau lòng ấy, không bao giờ mátôi ưu tư.Tôi quay gót ra, như kẻ mất hồn.Các nhà báo ở đô thị lớn đổ xô về Vermont.Ông mất óc phán đoán tới nỗi đòi bắt giam Balestier, để xảy ra vụ kiện sôi nổi.
