Mười năm sau, đó là nét văn hóa đáng tự hào của IBM. Bức ảnh trắng đen này đến nay vẫn được lưu giữ. Và họ nói chuyện với nhau.
thì Watson chính là một trong những người đầu tiên làm điều đó. Cuối cùng, trong các thành phố chỉ còn lại một mình ông một chợ với đội ngũ bán hàng nổi tiếng là niềm nở, chiều khách. Nhưng ngay lúc này, trong khán phòng, Watson nhận thấy ý của ông chưa được hiểu vì nó xa lạ và bất ngờ.
Watson chỉ giải thích rằng: Nếu ta gặp những khách hàng quan trọng, ta cần cố gắng ăn mặc như họ vậy. Sau cú sốc, Tom tin là mình có khả năng với IBM. Ông thấy rằng, công ty không tiến hành nghiên cứu thị trường, không tìm hiểu đối thủ cạnh tranh và, thật nguy hiểm, đó là tâm lý ám ảnh rằng thế giới bên ngoài phải nhất định trông cậy vào Big Blue nghĩa là công ty bán gì thì thiên hạ được nấy.
Một ngày sau, đê vỡ và nước tràn vào như thác. Nhưng những năm 1990, sau Watson đến gần 80 năm, một doanh nghiệp cần phản ứng nhanh thay vì bó tay chịu chết. Watson tuyên bố Tom trở thành CEO của IBM.
Nền kinh tế Mỹ mất rất nhiều năm để hồi phục. ngược lại phương pháp của Watson. Giờ đây, ông không chịu nổi cái đề nghị đi vay tiền như một con nợ.
Thất bại là một người thầy có lẽ là khắc nghiệt nhưng là người thầy tốt nhất đó là nơi bạn tìm thấy thành công. Và chúng có ý nghĩa thực tế trong thế giới văn minh. Một năm sau khi Watson qua đời, tức năm 1957, tinh thần của Watson thể hiện ngay trong quyết định của con trai.
Giá trị của nó không phải ở cái vỏ ngôn ngữ mà là tư duy bên trong của các nhà phát minh. Như vậy, chính Watson đã quyết định đưa IBM vào con đường máy tính. Ngay cả Maney, người đã bỏ ra nhiều năm để độc quyền khảo cứu kho tư liệu về Watson, cũng chỉ có thể đặt câu hỏi tại sao ông lại hào hứng làm việc đó? mà không thể đưa ra bằng chứng trả lời, ngoài suy đoán một người tầm cỡ như Patterson đã ra lệnh thì Watson thấy không có gì phải băn khoăn.
Một lần nữa Gor- don ngạc nhiên. Cũng năm 1915, Watson đã sáng tạo câu lạc bộ 100% - tôn vinh những người đạt chỉ tiêu làm việc. Lý do không đơn thuần là các bộ phận kia thua lỗ mà vì ông nhận ra rằng xử lý dữ liệu là một ngành có triển vọng, lúc này nó chỉ mới bắt đầu.
Sau đó, chi phí tăng lên gấp ba lần như vậy, tức 9% chi tiêu. Vấn đề là ở chỗ nó dẫn đầu thiên hạ trong lĩnh vực điện thoại di động, bỏ kẻ về nhì với khoảng cách khá xa. Tom đã biến IBM thành công ty đa quốc gia vào thập niên 60 và 70, với những công ty khu vực tương đối độc lập ở hải ngoại.
Vào cuộc họp với các kỹ sư, nhân viên bán hàng sau đó, ông nhắc lại lần nữa: Do vậy, chúng tôi rất mong nhận được sự thông cảm cũng như những góp ý chia sẻ của bạn đọc gần xa về bộ sách để lần tái bản tiếp theo được hoàn thiện hơn. Đồng phục, trong mắt Watson, đó là một dấu hiệu của lòng trung thành, một khối thống nhất và là một cách truyền thông hiệu quả với khách hàng.