Chúng tôi hoàn toàn chẳng làm gì được gã cả. Dĩ nhiên chuyện đó có thể dễ dàng áp dụng với bạn. ” Người đó cảm thấy mình phải tự vệ.
Nếu bạn không có được câu trả lời như bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo. Tương tự như vậy, đặt một câu hỏi chung chung để đáp lại một lời nói chung chung chỉ càng dẫn đến nhiều hơn các câu nói chung chung. Với một bệnh nhân như vậy, chẳng cần gì hơn là một cục đường, cơ thể của họ có thể phản ứng lại như thể đã được cho thuốc chữa thật sự.
Đây là một ví dụ khác. Anh có thích có thêm kinh nghiệm về tài chính hoặc tiếp thị không?” Nó làm giảm bớt tội lỗi của người đó bằng cách khiến họ cảm thấy rằng họ không đơn độc, và nó “khuất phục” kẻ nói dối do tạo ra chút giận dữ và/hoặc tò mò.
Kịch bản A: Giả sử bạn được nhân viên công ty du lịch gợi ý một chương trình đi nghỉ năm ngày. Chỉ một chút xíu là tôi đi viện liền. Lưu ý rằng bạn đừng để lộ mục đích câu hỏi của mình.
“Sự thật là thứ đầu tiên bị đánh mất trong lời nói lịch thiệp. Thật thú vị là phản ứng này diễn ra vô thức. Chúng ta có thể không phải làm vậy, nhưng chúng ta sẽ thấy không thoải mái, cho dù chúng ta không đòi hỏi có quà trước.
Loại người này cũng do dự khi sử dụng những từ ngữ thể hiện sự gắn bó hoặc sở hữu. Bạn muốn bắn thêm một phát đạn để làm rõ hoặc nhận được lời giải thích hợp lý cho “sự thật” của bạn. Những manh mối cho thấy sự dối trá có thể được sử dụng với độ tin cậy cao trong các tình huống và các cuộc đàm thoại hàng ngày.
Đặc điểm tâm lý này lan tỏa vào nhiều lĩnh vực trong cuộc sống của chúng ta. Khi nó được tiến hành hiệu quả, bạn sẽ đinh ninh rằng mình vừa có được người bạn tốt nhất hết lòng quan tâm đến bạn. Điều đáng mừng là những chiến thuật này giống như một phép màu.
Dĩ nhiên cô ấy có thể bị ốm và háo hức về nhà. Mách nước nhanh: Nói chung mọi người nói dối đều có lý do. Bước 3 – Mười một viên đạn bạc: Làm thế nào biết sự thật mà không bóc mẽ người khác
Người thứ ba hoàn toàn đáng tin bởi vì hiếm khi chúng ta nghĩ đến việc nghi ngờ kiểu dàn cảnh này. Và trong khi hầu hết mọi người đều như vậy thì có vài người lại không. Tuy nhiên, những “lời giải thích” này bắt đầu có xu hướng được sáng tạo thêm.
Chẳng hạn, nếu bạn nghi ngờ ai đó giết người, bạn không nên nói: “Có giết ai tuần trước không?” và “Hôm ấy thế nào?” Rõ ràng, những câu hỏi như thế là quá lộ liễu. Henry bán được đồng hồ cho hầu hết những người đã đặt hàng mua đèn của ông. Tớ muốn biết rằng tớ có thể tin tưởng cậu.