Hai câu Nguyễn Du đặt vào miệng Hoạn Thư nên sửa lại một chút và chỉ để dùng cho nam giới:Tình tâm giao lý tưởng là một kho vàng mà cho đặng giữ phải dùng nhân đức, chớ không bằng những bộc lộ tình cảm, có màu sắc nhục dục.Họ đã được một bạn lòng nào trong thời xưa cười trong duyên thắm.Con có nhớ mẹ không? Mẹ đâu dám làm gì nặng sợ con mệt.Yêu đương vả lại không phải là mua bán sản vật nên không bảo đảm được bằng văn kiện.Họ mang một định mệnh riêng, những trách nhiệm hiện thế và siêu nhiên đặc biệt và sống chung với phái yếu để làm cái mà người ta gọi là xã hội loài người.Tuy nhiên những nhận xét trên là cho đa số để nói rằng trong nữ giới vẫn có những lý trí sắc bén khi bên nam giới không thiếu bộ óc ngu đần.Họ muốn khôn ngoan, già giặn mà rất ghét tuổi già.Cưu mang con trong dạ, mẹ nhớ con từng giây phút.Tiếng nói họ chưa kiềm hãm được.
