Pikka On

Cô chủ quán bar ra phục vụ khách vip khi quán có nguy cơ phá sản

  • #1
  • #2
  • #3
  • Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. Vì cậu đã ghi chú lại mọi thứ, nên khi cần cậu có thể tham khảo rất nhanh. Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này.

    Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. - Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.

    Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả.

    Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Có lúc anh vẫn muốn tự mình làm lấy mọi công việc hoặc giao hẳn cho ai đó đáng tin cậy và yên tâm đón chờ một kết quả tốt đẹp. Một sự khác biệt không nhỏ tí nào.

    Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh. Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James.

    - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Dù James đã cố không biểu lộ, Jessica vẫn nhìn ra được sự thất vọng của James khi anh đọc bản báo cáo.

    Thật ra, Jennifer không ngừng chứng tỏ năng lực tuyệt vời của mình và cô ấy luôn sẵn sàng đảm nhận bất kỳ công việc gì. Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".

    Đó quả là một câu nói hay. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước!

    Nhờ thế, bản thân các nhân viên của anh cũng tỏ ra phấn khích và tự tin hơn hẳn. James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa. - Không đơn giản đâu.

    Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!".

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap