Tôi đã nói tốt hơn và thành công hơn trong suốt buổi tối hôm đó. Cậu ấy có một cái đầu hung đỏ trong rất ngầu. Stevenson có một giọng nói nghe cứng cỏi và một đôi mắt linh lợi.
Những câu hỏi như vậy có hai mục đích: giúp cho các bạn làm quen với nhau, hiểu biết về nhau rõ hơn so với những lời giới thiệu sơ lược ban đầu; và đây cũng là dịp để đo thử kiến thức của đối phương, bạn sẽ bắt đầu biết họ thuộc trình độ nào, có quan tâm thời sự hay không… Để rồi bạn phải giải thích dài dòng cho người ta hiểu. Có thể tôi không thích, nhưng nếu không biết thì tôi sẽ trở thành người lạc hậu.
Tại sao thầy không kiểm tra lại sự việc? Sau cùng tôi hỏi anh một câu quen thuộc mà người ta thường hỏi nhau khi nói về cha mẹ: Phong cách này sẽ làm cho những người phỏng vấn cảm thấy thích thú.
Hãy thu hút sự chú ý của họ bằng cách nói đến những vấn đề thuộc lĩnh vực sở trường của bạn. Hai là, giọng điệu hùng hồn mạnh mẽ giúp khán giả bừng tỉnh nếu họ thấy buồn ngủ. Bất cứ lúc nào không mở lời được hãy nhớ đến nhà triệu phú trẻ.
Trò chuyện trong những bữa ăn tối thân mật đối với tôi dễ dàng hơn nhiều. Hơn thế nữa, Frank luôn có những nhận xét mới lạ, những suy nghĩ mà không phải ai cũng có. Đặt câu hỏi như thế nào cũng là một bí quyết giao tiếp.
Trong đó ông đặc biệt nhấn mạnh: Hãy hỏi những điều mà người ta thích trả lời. Trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ sáu mươi của tôi (bữa tiệc mà mấy người bạn tôi đã gọi là Kỷ niệm lần thứ năm mươi cái ngày Larry King tròn mười tuổi!), chúng tôi đã cùng nhau ôn lại những tháng ngày thơ ấu dấu yêu ở Brooklyn. Bob Hope cũng khiến tôi thất vọng với lý do tương tự.
Vì sao tôi biết? Vì nó cũng vừa mới giúp ích cho tôi. Ông nói rằng ông chống bản án tử hình bởi những lý do chính đáng. Nếu bạn là một cô gái, bạn vẫn có thể tha hồ trò chuyện với các anh bạn ở một bữa tiệc thân mật.
Nghe nó không được thông dụng cho lắm. Có thể bạn thấy chán ngấy và bực bội, nhưng hãy kiềm chế sự bực bội đó lại, và chớ có nói với ai trong cuộc họp là: Tôi chưa từng nghe ai phát biểu mà ngốc nghếch đến như vậy!. Anh ấy như được tiếp thêm nhiệt huyết, nói một cách hăng say và đầy phấn khởi: Tôi lao vào không gian toàn mây là mây.
Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện. Chuyện gì phải đến đã đến. Bây giờ mới tháng giêng! Tôi đồng ý.
Thập kỷ 90 khác với 50 hay 60, thế kỷ 21 thông thoáng hơn thế kỷ 20. Bí quyết đơn giản này đã giúp Ophrah trở thành một phát ngôn viên thành công mà chúng ta mến mộ. Chúng đâu phải là khán giả của bạn! Lưu ý còn lại là đừng thiên vị khi nhìn.