Đó là một quyền chính đáng nếu thực sự họ có trách nhiệm. Mình không khổ nhưng người ta lại khổ. Tôi nghĩ đến Tần Thủy Hoàng đốt sách.
Bởi vì, khi đã thực sự thiện rồi thì khó mà đủ ngu si để trở nên ác nữa. Bác cũng hiểu, vứt điếu đi. Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai.
Tôi vừa tắm xong, đội một chiếc mũ lưỡi trai, xuống ngồi bàn uống nước. Xôi em để trong lồng bàn. Căn bản cũng xuôi xuôi sau khi đọc một số cái tôi đưa.
Họ muốn và ép tôi sống theo cách của họ. Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi. Hoặc về sau mới lí giải được.
Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia. Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ. Cười vui cho dễ sống.
Phải, đó là tôi tự cô lập mình. Được nói chuyện, được trao đổi. Có lẽ nếu có vé tháng tôi đã mua.
Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì. Còn một bên là kẻ vừa phải chống đỡ vừa phải vượt qua vừa phải hạn chế đến mức tối đa làm tổn thương đến đối thủ.
Và bào chữa cho mình bởi sự chăm chỉ lo toan trong sự thiếu tri thức. Không có thời gian để sửa chửa. Rồi thì bạn vẫn hồn nhiên nhưng đó là một vết thương đầu đời trong tiềm thức mà những sự thể tiếp theo làm nhói lại.
Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó. Khi ấy, bạn chỉ biết tìm đến trạng thái trống rỗng. Hắn phải lừa phỉnh mình.
Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế. Tại sao phải mệt thế nhỉ? Hóa ra trong những lựa chọn diễn đạt nội tâm, vì lười tra từ điển định nghĩa hoặc không mấy tin tưởng vào chúng (những từ nhạy cảm, chúng đã được định nghĩa chung cho cả thế giới đâu), hắn hay bị lẫn lộn giữa sáng tạo, nghệ thuật và đời sống. Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi.