Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin. Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn. Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được".
Biết rằng mỗi ngày chỉ có 24 giờ và phải hài lòng với số giờ đó, điều ấy dễ dàng quá mà!". Hãy chú ý hết vào việc hồi âm, không cho óc mình nghỉ ngơi một phút nào suốt cho tới khi tới sở, tới nơi bạn ngồi ngay xuống, lấy giấy trả lời. Nếu bạn coi thơ là một thể loại khó hiểu thì bạn hãy đọc cuốn tùy bút danh tiếng của Hazlitt về bản chất chung của các loại thơ.
Bạn hỏi ý kiến lý trí như vậy (nó không đòi tiền công đâu) và kết quả là lần sau, nếu món bò tái lại chín quá nữa thì bạn cũng rất bình tĩnh vui vẻ coi anh bếp như bạn bè và nhã nhặn yêu cầu anh ta cẩn thận hơn một chút. Loại sách để học đó ở Luân Đôn không thiếu gì. Bọn trộm cướp suốt đời buồn khổ vì nguyên tắc của chúng trái với hành vi cướp bóc.
Nhưng nếu tôi lấy trường hợp một viên chức Luân Đôn làm việc sở từ mười giờ sáng đến sáu giờ chiều (Tại Anh các sở làm việc một hơi như vậy cho những người ở xa sở đỡ tốn công đi về; giữa trưa được nghỉ một giờ để ăn cơm) và sáng mất 50 phút tới sở, chiều mất 50 phút về nhà, thì trường hợp đó cũng gần được là trường hợp trung bình. Một thất bại trong bước đầu có thể diệt lòng ham tu thân luyện trí, nên bạn phải đề phòng từng ly từng tí để tránh nó. Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.
Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào. Xin bạn ra mặt đi, để tôi tin chắc đã có người như bạn mà từ trước tôi chưa được gặp. Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.
Người ta phải thăm bạn bè. Trên hàng trăm bến xe ở ngoại ô, mỗi buổi sáng bạn thấy những người bình tĩnh đi đi lại lại trong khi công ty xe điện trắng trợn ăn cắp thời giờ quý hơn vàng của họ. Ai là người trong chúng ta sống 24 giờ một ngày? Tôi nói sống đó, không phải là sống cho có, sống sao cũng được đâu.
Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà. y không đáng được tiếp tế thời gian, phải khoá công tơ lại cắt thời gian của y đi". Trái lại, chắc chắn là giá trị 8 giờ ở sở còn tăng lên là khác.
Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa. Bạn cho điều đó là tự nhiên phải không? Vậy thì tại sao bạn lại ngạc nhiên khi tôi bảo rằng mỗi ngày trung bình bỏ ra một giờ luyên trí, sẽ làm cho óc bạn hoạt động hăng hái lên luôn luôn? Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo.
Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất. Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa. Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.
tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ. "Sống 24 giờ một ngày" của Arnold Bennett là loại cẩm nang hướng dẫn việc lập chương trình hoạt động trong ngày, với những ý kiến thiết thực rút từ kinh nghiệm sống của tác giả, cách đặt vấn đề tương đối dễ hiểu và có tính chất đại chúng, khiến mỗi người đọc có thể tiếp thu và ứng dụng cho mình mà không sinh nản lòng từ buổi đầu. Tập thể dục sáng và chiều, chỉ mười phút thôi, mà bạn thấy sức khỏe tăng lên suốt ngày, tới vẻ mặt của bạn cũng thay đổi hẳn nữa.