Người này là một chuyên gia tâm lý về máy tính có thể trả lời những câu hỏi về mặt tâm lý và đạo đức phức tạp xuất hiện trong công nghệ mới. Cậu ấy đáp lại: Chắc chắn rồi, cô Leil, con người có thể đánh lừa cảm xúc khi họ nghĩ họ đang bị theo dõi. Hãy gọi điện thoại cho tôi để hẹn gặp.
Cả nhóm đang tranh luận về những đứa con của Sara, kỳ nghỉ của Sara hoặc về một thứ gì khác của Sara mà cô ấy rất thích nói đến. Người bạn kia thì viết, Ước gì bạn ở đây, điều mà cô ấy rõ ràng là không ước. Thật đáng tiếc, đây là một cách tránh cái ôm quá rõ rệt và làm cho người ôm cảm nhận được ngay sự xa cách của bạn.
Tôi không muốn hít thở bầu không khí chung với cô nữa, và tôi cũng không bao giờ muốn nhìn thấy cái miệng của cô trong mắt tôi lần nào nữa. Nhưng đừng nói với họ về những gì bạn đang làm. Cạnh tranh không lành mạnh ư? Không phải dành cho những nhà đàm phán.
Một lần khác, trong lúc chúng tôi đứng nói chuyện với nhau ở cửa sân bay, có một đồng nghiệp đi qua chỗ chúng tôi. Trí tuệ xúc cảm[2] là khái niệm được Daniel Goleman đề cập đến trong cuốn sách nổi tiếng cùng tên của ông. Sau khi cắt đứt mối quan hệ đó, nhân viên bán ô tô không hỏi tôi, Ôi, anh có muốn mua nó không? Thay vào đó, anh ấy đặt chiếc bút vào tay một khách hàng tiềm năng (giữa những ngón cái và ngón trỏ, và đầu nhọn của chiếc bút chúc xuống, đương nhiên, để tạo tư thế ký hợp đồng dễ hơn) và nói giọng lè nhè, Anh muốn lấy chiếc màu xanh nước biển hay màu xanh lá cây? Cũng bằng cách nói như vậy, anh ấy nói với tôi, Tôi đã bán nhiều hàng rồi.
Trước khi gửi những lời chúc mừng tốt đẹp tới một ai đó, hãy nghĩ xem cái đầu hoang tưởng của anh ấy (và những người không có?) có thể sẽ suy luận ra sao. Bà ấy không chú ý đến niềm tự hào của bạn khi bạn trả lời những câu hỏi của bà ấy, hoặc không nhận thấy sự suy sụp của bạn trước sự chia tay thờ ơ của bà. Hãy nghĩ nó như một cái hôn nhẹ nhàng âu yếm khi nghe tên của họ ở cuối tin nhắn hộp thư thoại.
Manchester ư? Manchester ư? Nghe thì có vẻ như ai cũng biết anh chàng công tử bột đáng kính này là ai. Một năm, tôi tặng cho bạn của tôi, Saline, một hệ thống nghe nhạc phim không đắt lắm. Hãy đoán xem một người đang kể những câu chuyện tầm phào mà bị làm mất thể diện sẽ cảm thấy thế nào.
Nhưng hãy giữ mẹo đó trong bao đựng kiếm của bạn để có thể rút ra khi gặp phải những tình huống tương tự. Carole viết, Ta khinh nhà ngươi như thế nào, Danielle? Hãy để ta đo tình cảm đó. Nếu bạn nghĩ ai đó thích tên theo chức danh, hãy đặt cho anh ta một cái tên hiệu để tâng bốc anh ta.
Những người bán hàng đã nói với tôi cảm nhận hệt như vậy của họ khi nhìn thấy một khách hàng ném tiền vào bàn thanh toán. Mọi người đã có mặt đông đủ, nhưng rõ ràng là Sandra, một nhân viên xử lý khiếu nại xuất sắc, vừa mới được tuyển dụng lại không đến. Đó là một câu chuyện vui trong gia đình mà cô Nellie đã làm cho những đứa cháu trai và cháu gái cười vỡ bụng.
Khó mà nói hết được cảm xúc đặc biệt của tôi lúc bấy giờ. Tôi sẽ đưa ra một ví dụ của cá nhân để chứng minh rằng Mẹo nhỏ 2 đã làm tôi bị ngã nhào như thế nào. Vẻ mặt ngây ngô của anh ta đột nhiên biến mất, và thay vào đó là một nụ cười rất tươi.
Họ muốn bạn đột nhập vào bên trong. Vì vậy, hãy nghĩ là bạn càng sử dụng ít lần từ tôi, thì bạn càng tỏ ra là người minh mẫn. Vâng, tôi đã hủy bỏ Mẹo nhỏ #40 và có lẽ đã phải chịu sự đầy đọa trong nghề nghiệp hoặc bản thân vì việc đó.