Vẻ đắc thắng luôn bộc lộ qua mỗi cử chỉ của anh ta . Khi cánh cửa này đóng lại, luôn có một cách cửa khác mở ra như một quy luật tự nhiên, như để cân bằng. Chỉ cho đến năm 1937, khi cha mẹ ông chuyển đến vùng Mokpo trên đất liền, ông mới được đi học ở trường.
Không hoàn tất được, bạn là kẻ thất bại. Khi đó ngài sẽ ban phúc cho bạn nhiều hơn”. “Có lẽ bạn phải đánh một trận hơn một lần để giành được chiến thắng”.
Sau 3 lần thất bại, cuối cùng ông đã được hai trưởng ở Luân Đôn tiếp nhận. Có phải nơi này không?”. Đừng bao giờ chấp nhận câu trả lời “Không”! Và nếu bạn đã từng bị dồn vào chân tường hoặc cẳm thấy mình gục ngã và bị đẩy ra ngoài cuộc, hãy luôn ghi nhớ bạn chỉ đang ở trên một chỗ cong trên đường và đó không phải là chỗ kết thúc.
Đưa các ý tưởng, giấc mơ của bạn ra trước đám đông là chấp nhận sự thất bại của chúng. Điều làm tôi rùng mình là lúc tốt nghiệp( cuối cùng chúng cũng tốt nghiệp), chúng lại muốn học tiếp lên thạc sĩ, tiến sĩ. Để kiếm sống, bà phải nhận thêm làm một số công việc vặt như nấu ăn hay dạy tiếng Anh, sau cùng bà dành dụm tiền để mở một nhà hàng nhỏ bán pizza.
Đặng Tiểu Bình sinh năm 1904,ở miền nam Trung Quốc. Tịa sao một phi công phải mất nhiều năm rèn luyện ,mà thực chất anh ta chẳng cần làm gì cả khi mộy máy bay mở chế đọ bay tự động ?Trong một cuộc phỏng vấn đài trên đài CNBC gần đây,ông chủ tịch hàng Boeing đưa ra câu trả lời như sau :các phi công phải trải qua nhiều năm đào tạo đẻ biết mình phải làm gì KHI MÁY MÓC LÀM VIỆC KHÔNG CHÍNH XÁC. Họ cũng sợ mấ sự an toàn và sợ rằng minh không thể tìm được một công việc khác tương tự với lương bổng tương tự.
“Ở Hollywood,mọi lễ cưới đều hạnh phúc . DUELL,GIÁM ĐỐC CƠ QUAN CẤP BẰNG SÁNG CHẾ HOA KÌ,1899. Tất cả hàng hóa đềubị ngập trong bùn nhão… chúng tôi lại trở về với con số 0.
Sau khi nghe hết mọi lời buộc tội, vị tu sĩ chỉ thốt lên : “thế à?” và lại tiếp tục trầm tư trong túp lều của mình. 6 tháng, rồi 9 tháng trôi qua, tôi vẫn chưa có việc làm. Bạn sẽ bị chê trách khi hành động nhưng nếu không hành động thì bạn cũng sẽ bị chê trách”.
Không những tôi bị khánh kiệt mà còn phải đóng cho ngân hàng khoản tiền thế chấp 200000 RM (76000 USD) cùng với 5 giám đốc khác! Ngày chồng bà trao chìa khóa cho bà cũng là ngày một Balbir mới tái sinh. Đừng mong ăn ngon ngủ yên .
Nếu không, bạn đã biết mình phải có lụa chọn nào. Ngày nay, cửa hàng sách National là một cái tên quen thuộc với mọi gia đình ở Philippines. Không còn nghi ngờ gì nữa, có lẽ chúng hơi đắng nhưng xét cho cùng, không phải tất cả các loại thuốc đều ngọt.
Đấy là nơi nguy hiểm đanh rình rập. “Dường như tự nhiên thường hạ gục các cá nhân bằng vận rủi để tìm ra ai trong số họ sẽ tiếp tục gượng dậy và đấu tranh”. Phải chăng đó là cách mà ta thực hiện để sống hết cuộc đời mình? Có lẽ ta nên xem lại những gì Helen Keller đã phát biểu: “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả”.