Giả sử là khán giả của họ, bạn sẽ nghĩ gì? Một trong những câu trả lời tệ nhất là: Miễn bình luận. Những diễn giả nói giỏi nhất thường là những người thích châm biếm về mình nhất.
Không hiểu sao lúc đó tôi lại tin lời Boom-Boom, gom được 800 đô la rồi mượn thêm 500 đô nữa để đặt cược toàn bộ số tiền vào con ngựa Apple Tree. Tôi còn nhớ những buổi chiều cũng Herbie Cohen và Davey Fried đến rạp Benson (Brooklyn) xem Mitchum diễn. điều này cho thấy rằng anh ấy không chỉ hát hay mà còn hiểu sâu sắc nội dung bài hát.
Vậy mà anh chẳng hề đá động gì tới nó! Dĩ nhiên trong một bữa tiệc thật đông đúc thì sẽ không ai trách nếu không thấy bạn quay trở lại. Nó phóng vù vù như vũ bão trước sự sững sờ của mọi người và về đích trước tiên.
Biết rõ lúc nào cần nhấn mạnh. Trừ khi sai lầm quá khủng khiếp không thể tha thứ được, hoặc ông chủ của bạn là người quá cố chấp. Nhưng không phải ai cũng tốt bụng như thế.
Thứ ba là, hãy lập một ban kiểm tra xem bạn đã nói những gì và nhanh chóng sửa đổi nếu như bạn lỡ nói một từ gì đó nhầm lẫn. Có điều nếu Bill là người nói chuyện vô vị và nhàm chán, thì Stacey chắc sẽ khó tha thứ cho bạn! Bởi vậy tốt nhất là nên tự mình xử lý tình huống tế nhị này. Các ông nên thoát ra khỏi những suy nghĩ đó.
Nhưng thời gian qua đi và những cái tên cũng thay đổi. Nhưng có những đề tài bạn nên tránh đi. Hãy thu hút sự chú ý của họ bằng cách nói đến những vấn đề thuộc lĩnh vực sở trường của bạn.
Khi thị trưởng Cuomo nhấn mạnh điều này, ông đã làm cho tôi phải suy nghĩ. Họ hiểu bạn đang nói điều gì, họ thấy sự chân thật, tự nhiên của bạn. Remember? Remember you vowed.
Thứ hai, bạn sẽ bị mang tiếng xấu là người hay khoe mớ kiến thức vĩ mô, hoặc là người không đủ trình độ để diễn giải rõ ràng cụ thể! Liệu sau đó còn ai muốn nói chuyện với bạn? Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi. Có thể tôi sẽ không bao giờ được lên sân khấu cầm cái micro thao thao bất tuyệt.
Đôi khi có những việc ngoài ý muốn, chẳng hạn một người nào đó vừa trải qua một ngày làm việc thất bại, hay có chuyện riêng tư chán nản…Lúc ấy nên tế nhị và đừng đề cập đến chuyện không vui của cá nhân họ, hãy nói về những đề tài thoải mái và hào hứng hơn. Những lời lẽ ông dùng rất thuyết phục. Chà, việc mô tả phong cách của mình thì khó hơn nhiều so với mô tả phong cách người khác.
Đặt ra càng nhiều tình huống càng tốt. Khi nói cho ai đó biết rằng bạn vừa mới nhận được một công việc mới, chắc chắn bạn muốn họ sẽ thốt lên rằng: Wow, thật là tuyệt đấy!, chứ không chỉ là: Ồ, thế à? hay Vậy hả?. Tôi cười méo xẹo, còn chàng phi công thì vẫn chủ trương im lặng là vàng.