Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn. Chết ra đấy hoặc lỡ bị sao thì phí đời, thì gia đình khổ. Thấy cả thơ, mẹ bảo: Đừng đốt, để mẹ đọc.
Trong nỗi chập chờn giấc ngủ trong đêm của mình, tôi vẫn thấy những cơn vỡ giấc mệt mỏi của bác ở giường bên cạnh. Hơn thế, tôi thương nó… Những dòng suy tưởng ấy chắc chảy tràn trong bác. Nhưng chúng đã bị đời sống dán vào những vỏ bọc lạnh.
Đều có mục đích cả hoặc chả có mục đích gì. Và càng khao khát chứng minh cách sống mình lựa chọn là hiệu quả trong một xã hội chỉ công nhận con người bằng hiệu quả có thể trông thấy (chỉ với tầm nhận thức trung bình). Có thể cháu học đêm qua.
Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng. Cháu ở đây với các bác là cháu quí các bác, các anh chị lắm. Lại về nhà bác ôn thi.
Mặc dù bạn biết ngủ nhiều cũng chẳng bổ béo gì cho sức khỏe. Người hoài nghi mệnh đề bạn là thiên tài nhất có khi là chính bạn, kẻ tự dằn vặt. Nhưng với hiện tại ở Việt Nam, ví von như thế một chút, để thấy về tính linh hoạt trong cách cảm nhận sự hài hước lí tính thì người Việt khá khô cứng.
- Ông quả là người biết lo xa. Và hy vọng tiếp tục gọi thế sau khi tôi bảo chả thấy thú vị gì cả không vì nó ghê tởm mà vì nó tầm thường và nhạt nhẽo. Tốt hơn là nên nhập vai.
Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?. Như một người đồng sở hữu biết điều. Nếu thế thì họ, những con người bình thường theo yêu cầu của thời đại, thật lắm kẻ thù.
Ông bảo: Em nói tiếp đi. Con mèo nằm trên nóc tivi. Còn ban đêm thì có chiếc đồng hồ quả lắc trên gác.
Chỉ còn làm con tin ở nhà bác nữa thôi. Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp. Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt.
Tác phong công nghiệp + Khả năng chia sẻ + Hiệu quả. Mà không, ngay từ lúc lấy lời khai, đồng chí ấy đã biết tên mình. Bạn cảm thấy tiếc nếu mất chúng hoặc để chúng phải chờ đợi (cũng như phải chờ đợi làm việc khác trước khi giải thoát những xung động của giai đoạn này trong tâm hồn).