Nhưng khi đang nói câu thứ nhất, bạn có thể vạch ra trong đầu câu thứ hai. Ai mà không thích nghĩ rằng nền kinh tế quốc gia vững như bàn thạch, nhưng xem chừng cái bàn thạch ấy giờ đây cũng đang lung lay. Trước khi bước vào cuộc đàm phán, Bob thừa nhận rằng đối thủ của mình rất đáng gờm nhưng không phải là thù địch.
Đó là cách mau lẹ nhất để kiếm một kẻ thù lâu dài nhất, nó chẳng ích lợi gì. Rồi những câu hỏi đại loại như là: Tại sao bạn lại chọn công ty này mà không phải là những công ty khác? Hay tại sao bạn lại thích làm nghề này?. Nhưng ngược lại, nếu người ấy tỏ vẻ cũng muốn tán gẫu với bạn thì bạn sẽ nói về những việc gì?
Vào một buổi tối nọ, tôi ngồi kế bên Frank trong một bữa tiệc tại California. Câu chuyện trên nghe có vẻ khó tin nhưng đó hoàn toàn là sự thật. Những diễn giả nói giỏi nhất thường là những người thích châm biếm về mình nhất.
Những tấm tranh ảnh, biểu đồ minh họa cũng trở nên vô tác dụng. Nhưng Joe từ xưa đến nay vốn không thích nói về cuộc sống riêng tư. Hãy chia sẻ nỗi buồn, niềm cảm thông sâu sắc với tang gia.
Rồi thì đề tài dễ dàng và nóng hổi nhất là chuyện thời tiết (đặc biệt là khi bạn chẳng biết gì về người đối diện). Tôi đến bắt tay anh ta và, ôi trời, bàn tay ấy ướt sũng mồ hôi. Tôi rất kính nể Bob.
- Này, mọi người hình như ai cũng thắc mắc Mike Tyson có được cấp giấy phép lên võ đài nữa hay không, em thì nghĩ sao? Vì sao Benny cười? chỉ vì trước đó cậu ta nhìn thấy nụ cười mỉm đầy tinh quái của Burns. Tôi nghĩ phong cách nói của tôi có nét tương đồng với phong cách của Cavett.
Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì. Tên của tôi là Larry King, rất hân hạnh được làm quen với cô! Thế cũng đủ chứng tỏ bài diễn văn của Cuomo có hiệu quả như thế nào.
Cảnh sát trưởng của Louisville, Kentucky, dậm chân thình thịch và nói lớn: Thế chúng ta phải làm gì bây giờ?. Tôi không dè dặt đâu và nếu chịu tiếp chuyện với tôi, bạn sẽ thấy tôi cởi mở lắm đấy. Thế là chúng bò ra cười sặc sụa, cười đến chảy cả nước mắt.
Cũng từ đó tôi phát hiện ra nỗi đam mê được nói của mình và quyết định đi theo con đường này. Arthus Godfrey đã đồng ý với tôi về điều này. Tất cả mọi người bên ngoài đều có cùng một suy nghĩ: Họ đang làm gì vậy kìa? Có điều gì không ổn? Và những người nghe đài trên khắp Miami sắp sửa tắt radio đến nơi.
Nhất là khi bạn chẳng có liên quan gì đến một đề tài nào đó đang được bàn tán. Tối đó chúng tôi buộc phải kéo dài chương trình thêm 15 phút nữa. Nhưng ngay sau đó, họ lại nghe vài lời tự giới thiệu của tôi.