Pikka On

Thầy giáo sung khoái khó quên trước 2 cô học trò quá điêu luyện

  • #1
  • #2
  • #3
  • Có một hôm đá bóng trong mưa xong, ra sân xi măng uống nước, ngẩng lên trời theo tiếng reo của một người. Tôi không muốn người ta nhìn thấy tôi khóc. Nếu nó là cái xe đi mượn thì lại là một nhẽ.

    có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại… Hắn không rõ sự thấu suốt là thế nào nhưng hắn cảm giác cái sự thấu suốt mà người ta thường biết chỉ là một trạng thái khá đơn điệu. Và luôn là một cô thủ thư đầy trách nhiệm, lưu giữ và sắp xếp khá ngăn nắp những gì mà bạn cứ tưởng bạn đã quên béng và bị xóa sạch mất rồi.

    Bác đùa lại: Sức cháu có đánh được nó không. Cảm giác sợ hãi, đau đớn hay tuyệt vọng tột cùng cũng là một khoái cảm. Họ chiếm tỷ lệ một trên hai lăm khán giả, hoặc một trên năm mươi gì đó.

    Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài. Vả lại, Lâm Nhi vào chuồng từ hồi còn bé tí. À, thì ra… Tiếng reo ngô nghê trước hai con chó của thằng em tôi làm tôi giật mình.

    Cháu bảo: Cháu chỉ so sánh chuyện râu thôi cơ mà. Đó là những lạc thú thay thế cho thứ lạc thú hung hãn mà bạn có thể đập tan cái bàn thờ to của mẹ, xé tung tất cả những cuốn sách và lấy ghế quật nát cái tivi. Nhiều lúc tác phẩm chán người đọc lắm.

    Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình. Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người. Qua ngần ấy năm, mới trào được vài giọt thôi ư? Rồi vụt rơi xuống đất.

    Không chung chung như những nhà mị dân. Cháu vẫn nằm trong chăn. Còn tôi không phải viết những điều tôi không thích.

    Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì. Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi. Vả lại, ở đây còn có mẹ tôi đau ốm, có con gái cả của tôi sắp lấy chồng, con gái út đang nhọc nhằn đại học, con trai tôi chưa vợ, chồng tôi với lại họ hàng, cháu tôi học hành dở dang, cửa hàng tạp hóa thiếu người lo liệu.

    Đi đâu cũng vất vả. Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật. Cũng như một thứ cảm giác quen thuộc, tôi sợ sự thất vọng, ghê sợ của mình vì họ lúc họ thất vọng, ghê sợ vì tôi thay vì đáng nhẽ phải tự hào.

    Anh họ đưa chị út lên tăcxi về. Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình. Bác lại bảo: Cấm tiệt đi đá bóng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap