Kết quả ra sao? Tức thì hết tranh biện. Và trong ba tháng hè và ba tháng thu, ông ở xa biệt, không lai vãng gần miền Springfield. "Trời biết cho rằng tôi nhảy dở hết chỗ nói.
Luật đó là: "Luôn luôn phải làm cho người cảm thấy sự quan trọng của họ". Tôi đã đập nhiều vố vào hãng Mỗ của ông ấy rồi và càng đập thì ông ấy lại càng binh vực nó. Tôi hiểu rằng những lý lẽ mà tôi dùng từ trước tới nay hoàn toàn vô ích.
Một hãng lớn nọ, chế dầu thơm phái ông James B. Tới mùa hết việc rồi, chúng tôi không có đủ công việc để cậy ông giúp. Một lần Lincoln khiển trách một sĩ quan nhỏ tuổi đã tranh biện với bạn.
Rồi lại không tiếc lời cám ơn. Đời vợ chồng, hết ngày này qua ngày khác, chỉ là một chuỗi những tiểu tiết không nên thơ. Nếu chúng ta chỉ gắng sức kích động người khác để cho họ chú ý tới ta thì không bao giờ có bạn chân thành hết.
Ông nói: "Người nào đã muốn tu thân tự tiến, không phí thì giờ cãi vã nhau. Overstreet viết: "Hành động do những thị dục căn bản của ta mà phát sanh. Chúng ta đều khát những lời khen chân thành mà than ôi! ít khi người ta cho ta cái đó.
Nhưng nếu hư hỏng thì mặc ông!". Trước khi từ giã ông, thì ông đã bán cho tôi một tấm thẻ hội viên. Chúng ta nghiên cứu bức thư sau này nữa của Ken Dyke, bức thư mà trong đó chánh sách "xin Ngài làm ơn" được áp dụng một cách khéo léo làm sao!
Trong châu thành Nữu ước này, tôi vào hạng người càu nhàu khó chịu nhất. Nếu ông để tay ông vô nước nóng 46 độ, ông có thấy muốn bỏng tay không? Một lần nữa, ông ấy bắt buộc phải đáp: "Phải". Nhưng tôi cũng hiểu thầy.
Hôm sau, tôi nhận được một bức thư cho hay rằng tiền mướn đáng lẽ tăng lên 300 phần trăm thì chỉ tăng lên 50 phần trăm thôi. "Mới rồi, tôi mời vài người bạn lại dùng bữa trưa với tôi. May thay, lần lần tôi hiểu được bản tính con người và trở nên lịch thiệp hơn, hiểu người hơn, đại lượng hơn.
Muốn cải thiện một người, bạn cứ ra vẻ tin người đó có đức tính này đức tính nọ đi. Câu chuyện đó xảy ra hồi chiều, trước khi kíp làm đêm tới xưởng. Ví dụ khi bạn bực tức, tự nhiên bạn muốn chỉ trích, khiển trách chứ không nghĩ tới sự tự đặt mình vào địa vị người.
Chúng tôi chỉ biết rằng chính sách của chúng tôi hẳn có chỗ hay, nếu không thì sao đã thịnh vượng trong nửa thế kỷ nay được? Tại những cao lâu đó, khách ăn được đãi như người lương thiện, biết trọng danh dự. Vậy muốn được người khác theo ý mình, nhiều khi nên theo quy tắc thứ mười: Tôi thích cây sồi lắm.