Chắc chắn chúng ta đã gửi những lời đùa cợt bây giờ và sau đó, nhưng người nhận lại chú ý. Những con người ở đây là dân tộc của tôi. Vị Giám đốc Điều hành nhận ra sự khó chịu của Joe, và nói, Anh đã làm tốt công việc của mình! Ông ta cũng ý thức được rằng các nhà khoa học cảm thấy việc nghiên cứu của họ là có ý nghĩa, và ông ta thể hiện sự tin tưởng về nghiên cứu của giáo sư.
Hàng ngày trước mỗi buổi chiều, bạn nghe thấy những câu chào như Chào buổi sáng ở phòng làm việc, hàng xóm xung quanh hoặc ở phòng tập thể dục. Bạn sẽ không tiến đến chỗ một nhà tỷ phú ở bữa tiệc và nói, Anh có rất nhiều tiền. Tôi dám chắc vài ngàn đô-la không là gì với anh cả.
Bạn sợ mọi người nghĩ mình là người ngốc nghếch, và tuyệt vọng, đầy lo lắng, và đang muốn giao tiếp với ai đó. Phần trình bày quan trọng của họ là nội dung. Bất kể khi nào bạn cảm ơn ai đã tặng cho bạn, hãy viết một lá thư ngắn sau đó vài tháng để nói là bạn thích món quà đó.
Nó bắt nguồn từ ngôn ngữ Đức được phát triển ở thế kỷ thứ X. Cô ấy là trợ lý của tôi và đã làm việc với tôi được ba tháng. Ông nhẹ nhàng cầm nó và giữ nó bằng hai tay, nhìn vào tấm danh thiếp cứ như thể nó được làm bằng chiếc bánh tráng mỏng manh của Nhật.
Hay là mình giả bộ biết? Không được. Và đúng như những biên tập viên hiểu cách sống của độc giả mình, chúng ta sẽ hiểu cách sống của bất kỳ người nào mà chúng ta trò chuyện. Để bắt chuyện với một người mới quen (hoặc một người bạn cũ) hãy hỏi về một ngày của cô ấy, tốt hơn là nên hỏi những việc cô ấy làm cách đây năm hoặc sáu tiếng.
Bản câu hỏi đó là một danh sách câu hỏi mà diễn giả gửi đến khách hàng để họ có thể hiểu về tổ chức tốt hơn trước khi diễn thuyết. Chắc bạn sẽ không tin và nghĩ là tôi đang đùa. Những nhân viên phục vụ trong ngành dịch vụ công cộng làm việc suốt cả ngày thường cảm thấy không có tên tuổi.
Một người sống trên tấm trần kính[1] nơi chỉ dành cho những người thành đạt. Bất kể khi nào bạn gửi đi một lá thư điện tử, hãy nhìn lại những thư ở dưới đó. Thật đáng tiếc, cách đọc của anh cũng không gây được nhiều ấn tượng hơn lần đầu.
Cười ha hả quá nhiều có thể làm cho mọi người nghĩ bạn là người ngu ngốc. Về nhà, bạn vẫn còn sướng rơn lên. Tôi đã có một bài viết về du lịch.
Anh hv vọng em bỏ qua khi anh đã ghi thêm tên em vào danh sách. Còn người kia ngước nhìn một cách đầy thèm muốn, và tự hỏi, Tại sao họ lại ở trên đó, còn mình thì vẫn đang vật lộn dưới này? Với tất cả những công việc mà chúng ta làm như tạo kiểu tóc, đánh một đôi giày, mua bộ com-lê, và phán đoán tính cách, chúng ta thực sự không bao giờ biết rõ rằng tại sao một số người thành công trong cuộc sống còn số khác thì không.
Trên thực tế, đó là điều hoàn toàn thú vị và hợp lý, khi bạn đang cùng nói chuyện với những người bạn theo đạo Thiên chúa. Và, giống như người được cho là nổi tiếng, nếu một ai đó giới thiệu rất tốt về bạn trước khi họ gặp bạn, bạn đã có một khán giả quan trọng. Để tỏ sự tôn trọng người nhận, một người hét lên.