Tất nhiên là tôi cũng quay trở lại rồi. Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế. Để không bao giờ khuỵu xuống cả.
Lúc đó, liệu nó đã đủ thông minh để hiểu chưa? Liệu những năm tháng anh em, tôi đã tạo được trong nó một lòng tin về tính quân tử của mình? Khi mà tôi luôn bị hiểu lầm. Các chú bảo: Mày còn đứng đấy làm gì?. Bác ạ, chú cảnh sát lúc thả xe cháu có nói: Nhà toàn công an mà lại chậm chạp thế.
Bạn cũng đang ganh đua với họ. Bạn cần trả công và cả tự do. Và cảm thấy nếu không giết những kẻ còn lại, họ sẽ giết anh khi anh cự nự.
Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện. Nếu họ, những linh hồn chưa chết, thành công thì thế hệ tương lai, với cái nhìn trung thực và đầy trí tuệ, sẽ nói rằng ngay trước họ là thời kỳ quá độ lớn nhất của thế giới. Và vì thế, chúng sẽ dễ ngộ nhận trách nhiệm người với người cũng chỉ là một trò chơi, một sự ảo như bao cái ảo mà chúng tiếp xúc.
Bác bắn đại bác từ thành trì của bác tới chỉ nghe tiếng nổ chứ không tới. Nhiều cái oan mà chán không thể mở miệng ra rửa được. Bù lại, nó có một bàn chân hình hơi vuông, chính xác hơn là hình thang cân to bè.
Diễn biến tâm lí có vẻ như thế. Tại sao phải mệt thế nhỉ? Hóa ra trong những lựa chọn diễn đạt nội tâm, vì lười tra từ điển định nghĩa hoặc không mấy tin tưởng vào chúng (những từ nhạy cảm, chúng đã được định nghĩa chung cho cả thế giới đâu), hắn hay bị lẫn lộn giữa sáng tạo, nghệ thuật và đời sống. Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng.
Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không. Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật. Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan.
Bạn thì có lẽ sẽ không thanh minh. Ôi, cuộc đời của bác tôi. Cái tình cái lí phung phung phí phí bầu bầu bí bí lí nha lí nhí.
Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực. Lại còn nhiều chuyện đầy gian nan khác. Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi.
Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn. Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy. Nhưng đó không phải là cái bạn muốn.