Anh phải bảo đảm khi cho một đồng tiền vàng ra khỏi túi, thì nhất định nó phải quay trở lại túi của anh đúng thời hạn. Điểm này cũng được tất cả mọi người hoàn toàn đồng ý. Phải chăng nếu chúng ta cứ suy nghĩ theo xu hướng như thế thì chúng ta sẽ không thành công?
Tôi cảm thấy tương lai của mình và gia đình thật yên ổn vì trong nhà có đầy tiền vàng dự trữ trong các rương, hòm… Tôi không còn là người bạn thân làm lụng vất vả của anh nữa. - Thời gian trước đây, bà ta sở hữu khá nhiều tài sản và đã từng là khách hàng tốt của tôi. - Chính là như thế đó! - Người đến từ Syri huơ tay đồng tình một cách mạnh mẽ.
Những thành quách đền đài đã biến mất, chỉ còn lại những phế tích đổ nát và vắng lặng. Nhưng tại sao mỗi lần đối diện với dịp may, chúng ta thường do dự và thối lui, chứ không nghĩ rằng đây là dịp tốt cần phải nắm lấy. Nhưng nếu anh ta bảo: "Tôi chẳng có vật gì để đảm bảo, ngoài việc tôi là một người đàng hoàng và hứa sẽ trả nợ đầy đủ cho anh trong thời gian có thể".
Tôi còn phải chăm lo cho cuộc sống vợ tôi nữa. Thắt lưng của tôi đeo lủng lẳng một cái túi to, nặng trĩu vì những đồng tiền vàng. Tôi ngồi dậy và ngơ ngác nhìn chung quanh.
Nó đã mang lại thành công ngoài sức tưởng tượng và số vàng tích lũy nhỏ nhoi của con đã tăng đáng kể qua đợt buôn bán đó. - Anh luôn luôn tốt bụng với những người bạn của anh, Bansir à. - Vì ông là người đưa ra vấn đề này, nên trước hết chúng tôi rất mong nghe ý kiến của ông
Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn. Những nô lệ không còn bước nổi hoặc vì đuối sức mà vấp chân ngã xuống, sẽ lập tức hứng chịu ngay một trận mưa roi tàn nhẫn. - Đúng thế! – Mathon nói tiếp.
- Nếu em muốn thế, Sira, thì hãy dùng tên nô lệ này. Trên lưng mỗi người là một túi da dê đựng đầy nước. Bởi vì, ông ấy đã vượt qua được số phận nô lệ và trở thành một người công dân gương mẫu nhất ở vùng Damacus.
- Vấn đề này khiến tôi nhớ lại đợt cá cược đua ngựa ngày hôm qua. Mà để được may mắn, chúng ta cần phải biết cách nắm lấyơ hội tốt và quyết tâm thực hiện ngay. - Bạn có nhìn thấy bà ta ở đó không? Bạn có nhìn thấy bà ta điều khiển hột súc sắc để giúp bạn không?
Nó sẽ là người chăn dắt lạc đà cho em. Xuống đến cuối dốc, ông dừng con vật lại và chỉ tay về phía trước. Số tiền thu được sẽ phân chia đúng theo tỷ lệ mà mỗi người góp vốn.
Bởi vì có rất nhiều người thấy vàng thì mắt sáng rực lên và ý muốn chiếm hữu nó hiện rõ trên gương mặt. Nằm giữa vương quốc là một hoàng thành bao gồm các lâu đài của hoàng gia. Vào một ngày kia, người chủ nô lệ, vốn từ lâu đã trở thành người bạn thân thiết của con, đến gặp con và nói rằng: